Tình trạng đầu gối suy nhược, cảm giác đau nhức ở phần xương bánh chè thường gặp ở những người hoạt động thể thao cường độ mạnh, đặc biệt trong độ tuổi từ 10-14 tuổi. Dấu hiệu này được bộ y tế chẩn đoán là hội chứng Sinding-Larsen-Johansson. Để tìm hiểu nguyên nhân và cách điều trị hội chứng này, mời bạn đọc cùng tham khảo bài viết sau đây.
Hội chứng Sinding-Larsen-Johansson và những biểu hiện khi mắc bệnh
Trước hết chúng ta cần biết hội chứng Sinding-Larsen-Johansson là một tình trạng bệnh nhân bị viêm sưng ở phần cuối của xương bánh chè, gây cảm giác đau đớn, khó chịu, vận động đi lại bị hạn chế. Nguyên nhân chủ yếu dẫn tới hội chứng này là do người bệnh dùng phần khớp hoạt động quá mức. Bệnh này có thể gặp ở bất kỳ ai, tuy nhiên độ tuổi thành niên và những người hoạt động thể thao liên tục sẽ có nguy cơ mắc cao hơn.
Hội chứng Sinding-Larsen-Johansson có thể thuyên giảm nếu được phát hiện sớm và áp dụng chế độ nghỉ ngơi hợp lý. Ở những trường hợp nặng hơn cần sự thăm khám và can thiệp của bác sĩ.
Người mắc hội chứng Sinding-Larsen-Johansson có những biểu hiện gì?
Theo những nghiên cứu mới đây của Bộ y tế, bệnh này sẽ có những biểu hiện theo các giai đoạn khác nhau, cụ thể như sau:
- Thời kỳ khởi phát bệnh: Khi này bệnh nhân mới chỉ có cảm giác hơi đau buốt sau khi hoạt động thể chất thời gian dài. Ở giai đoạn này người bệnh rất dễ nhầm lẫn với những tổn thương sau vận động phổ biến khác.
- Thời kỳ mang bệnh: Mức độ này người bệnh sẽ cảm thấy đau nhiều và thường xuyên hơn. Cảm giác khó chịu diễn ra ngay cả những lúc không có hoạt động nào.
- Thời kỳ bệnh nghiêm trọng: Cường độ những cơn đau ngày càng tăng khiến bệnh nhân khó di chuyển. Việc đứng lên, ngồi xuống cũng gặp rất nhiều khó khăn.
Với những biểu hiện trên, bệnh nhân cần có biện pháp chữa bệnh phù hợp tránh hoạt động mạnh khiến tình trạng nguy hiểm hơn.
Nguyên nhân dẫn đến hội chứng Sinding-Larsen-Johansson
Hoạt động thể thao quá tải
Những nguyên nhân chủ yếu gây ra hội chứng Sinding-Larsen-Johansson như sau:
- Hoạt động quá mạnh khiến một phần dây chằng xương bánh chè bị đứt.
- Viêm gân do việc căng và kéo dây chằng.
- Luyện tập các động tác thể thao sai cách.
- Do cơ địa không dẻo dai, bị căng cứng khi hoạt động.
Ngoài ra nhóm đối tượng là vận động viên, những người ở độ tuổi từ 10 đến 14 tuổi hoặc trẻ em bị bại não sẽ có nguy cơ mắc bệnh cao hơn.
Khi nào hội chứng Sinding-Larsen-Johansson gây nguy hiểm?
Thông thường hội chứng Sinding-Larsen-Johansson sẽ không quá nguy hiểm nếu được phát hiện sớm ở giai đoạn đầu. Lúc này người bệnh chỉ cần áp dụng chế độ nghỉ ngơi hợp lý kết hợp với thuốc được kê là có thể kiểm soát bệnh.
Mặc dù vậy, người bệnh không nên chủ quan và chậm trễ trong việc điều trị sau khi phát hiện. Nếu không được cứu chữa kịp thời hoặc cố tình vận động, bệnh có thể biến chứng nghiêm trọng hơn như: Chấn thương mãn tính, mất khả năng vận động, teo cơ, yếu cơ…
3 phương pháp chẩn đoán hội chứng Sinding-Larsen-Johansson
Để nắm được mức độ bệnh và đưa ra cách điều trị phù hợp, bác sĩ sẽ sử dụng 3 phương pháp chẩn đoán hội chứng Sinding-Larsen-Johansson như sau:
Phương pháp thứ nhất: Chẩn đoán lâm sàng
Đây là phương pháp đầu tiên để thăm khám tình trạng hiện tại của bệnh nhân. Bác sĩ sẽ tiến hành kiểm tra dáng đi, biểu hiện sưng ở phần khớp và dây chằng. Ngoài ra, đánh giá mức độ nghiêm trọng của triệu chứng đau ở bệnh nhân và thực hiện động tác kiểm tra khớp.
Từ đó bác sĩ sẽ có những nhận định ban đầu về tình trạng của bệnh để đưa ra phương pháp tiếp theo.
Phương pháp thứ hai: Chẩn đoán hình ảnh
Kỹ thuật chụp X-quang sẽ giúp bác sĩ chẩn đoán hội chứng Sinding-Larsen-Johansson chính xác hơn, vì vậy bệnh nhân có thể được chỉ định tiến hành một số liệu pháp sau:
- Chụp X-quang: Việc chụp X-quang giúp kiểm tra được tình trạng viêm, nứt hay gãy xương từ đó chẩn đoán bệnh.
- Tiêm cản quang chụp X-quang: Ở phương pháp này, bác sĩ có thể nhìn rõ các mô mềm như dây chằng, cơ, mạch máu. Điều này khiến cho việc kiểm tra tổn thương chính xác hơn.
- Chụp cộng hưởng từ ba chiều: Hình ảnh của phương pháp cộng hưởng từ có thể phát hiện được những tổn thương bên trong xương, khớp và các mô để có hướng điều trị phù hợp.
- Chụp CT: Nếu cả 3 phương pháp trên vẫn chưa phát hiện được tổn thương, bác sĩ sẽ chỉ định chụp cắt lớp vi tính. Các bộ phận được chụp chi tiết với độ chính xác cao.
Phương pháp thứ ba: Chẩn đoán phân biệt
Nếu không được chẩn đoán chính xác, hội chứng Sinding-Larsen-Johansson rất dễ nhầm lẫn với những bệnh khác như: Viêm khớp dạng thấp, bong gân, Gout, Nứt khớp, gãy xương…
Chính vì vậy cần phải chuẩn đoán phân biệt để có phương hướng điều trị đúng đắn.
Điều trị hội chứng Sinding-Larsen-Johansson như thế nào?
Nếu cơn đau không thuyên giảm sau thời gian nghỉ ngơi thì hội chứng Sinding-Larsen-Johansson cần được điều trị theo những phương pháp sau đây:
Sử dụng thuốc
Các loại thuốc hỗ trợ giảm đau sẽ giúp tình trạng bệnh nhân cải thiện và bớt khó chịu hơn là: Thuốc giảm đau Acetaminophen, Panadol, Tylenol, thuốc giảm đau chống viêm không steroid ( Naproxen, Ibuprofen, Aspirin). Trong những trường hợp nặng bác sĩ có thể kê các loại thuốc giảm đau gây nghiện.
Biện pháp hỗ trợ
Để cải thiện tình trạng sưng, viêm bạn có thể áp dụng một số phương pháp hỗ trợ như:
- Chườm đá lạnh.
- Sử dụng các dụng cụ hỗ trợ như nẹp, băng, nạng…
- Nâng cao đầu gối hơn tim bằng dây treo.
- Nghỉ ngơi thư giãn.
Bài thuốc vật lý trị liệu
Đây là phương pháp thường được chỉ định cho những bệnh nhân mắc hội chứng Sinding-Larsen-Johansson với tình trạng cơn đau tăng mạnh và khó di chuyển, vận động. Vật lý trị liệu giúp người bệnh cải thiện cứng khớp, từng bước hoạt động trở lại, hạn chế yếu hay teo cơ.
Phương pháp phẫu thuật
Khi các phương pháp trên không giúp cải thiện tình trạng bệnh, bác sĩ sẽ hội chuẩn và chỉ định phẫu thuật. Thông thường bệnh nhân sẽ được phẫu thuật nội soi hoặc mổ hở tùy theo mức độ bệnh.
Làm thế nào để phòng ngừa hội chứng Sinding-Larsen-Johansson?
Để phòng chống hội chứng Sinding-Larsen-Johansson bạn nên có phương pháp luyện tập thể thao đúng cách như:
- Vận động những bài tập có cường độ nhẹ, không sử dụng khớp quá mạnh.
- Không tập những động tác lặp lại quá nhiều lần.
- Thường xuyên đi lại nhẹ nhàng, không nên đứng hay ngồi lâu ở 1 vị trí.
- Thiết lập chế độ nghỉ ngơi hợp lý sau khi chơi thể thao.
Ngoài ra việc bổ sung thêm các chất chống oxy hóa, giàu canxi như: hàu, cá hồi, hải sản, hoa quả, rau xanh… cũng rất tốt cho xương khớp và phòng ngừa hội chứng Sinding-Larsen-Johansson.
Hy vọng bài viết đã cung cấp cho bạn những thông tin hữu ích về hội chứng Sinding-Larsen-Johansson. Chúc bạn sẽ luôn có phương pháp luyện tập thể thao và thói quen sinh hoạt tốt để phòng ngừa bệnh.